10 Điều Thiện
Trang 1 trong tổng số 1 trang
10 Điều Thiện
Ngài A-Nan thuật: "Tôi nghe Phật nói kinh Thập Thiện này trong khi Ngài cùng các đệ tử ở cung Ta-Kiệt La-Long-Vương." Ta-Kiệt La-Long Vương là người có nhân duyên trong pháp hội nên Phật gọi ông và dạy: "Tất cả chúng sanh vì tâm tưởng sai khác nên tạo các hạnh nghiệp chẳng đồng: do hạnh nghiệp ấy, chúng sanh bị luân hồi trong sáu cõi. Có những thân hình, sắc tướng sai khác là do tâm tạo thân nghiệp, khẩu nghiệp và ý nghiệp. Những người có trí tuệ, rõ biết nhân quả, nên tu thiện nghiệp để được thân tướng tốt đẹp, quốc độ trang nghiêm. "Long vương! Ngươi thử xem thân tướng của Như Lai và các vị Bồ-tát có đủ các tướng tốt hào quang sáng chói như thế, đều do tu thiện nghiệp mà được. Còn tất cả chúng sanh hình sắc hoặc xấu hoặc tốt, hoặc lớn hoặc nhỏ, mỗi người đều do tự tâm tạo nghiệp gây ra. "Long vương! Ngươi phải biết Bồ tát có một pháp có thể dứt tất cả các sự khổ não trong các đường dữ, là luôn luôn quan sát tu-tập thiện pháp, làm các thiện pháp niệm niệm tăng trưởng; không một niệm ác xen lẫn". Thiện pháp là pháp lành. Pháp ấy là mười nghiệp lành gồm có: A) VỀ THÂN CÓ BA: · Không sát hại các loài vật mà nên phóng sanh · Không trộm cắp của cải mọi người mà nên bố thí · Không tà hạnh mà nên tu hạnh trinh chánh. B) VỀ KHẨU CÓ BỐN: · Không nói dối mà nói lời thành thật · Không nói thêu dệt mà nói lời đúng đắn · Không nói phân rẽ mà nói lời hòa giải · Không nói thô ác mà nói lời dịu ngọ C) VỀ Ý CÓ BA: · Không tham dục mà quán bất tịnh. · Không giận hờn mà quán từ bi. · Không si mê mà quán nhân duyên. i. Không sát sanh: Nếu không sát sanh thì được mười pháp ly não (rời các khổ não): 1. Thí vô úy cho tất cả chúng sanh. (vô úy = không sợ hãi) 2. Lòng từ bi mở rộng đối với tất cả chúng sinh 3. Trừ sạch thói quen giận hờn 4. Thân thể thường được khỏe-mạnh 5. Tuổi thọ được lâu dài 6. Thường được Thiện thần hổ trợ 7. Ngủ ngon giấc và không ác mộng 8. Trừ hết các mối oán thù 9. Khỏi bị sa-đọa vào ba đường ác (địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh) 10. Sau khi chết, được sanh lên cõi Trời. ii. Không trộm cướp: Nếu không trộm cướp thì được 10 pháp bảo tín (giữa sự tín cậy) 1. Tiền của có dư không bị nạn lụt trôi, lửa cháy, con cái phá tán. 2. Nhiều người ái niệm. 3. Không ai phụ bạc. 4. Mười phương đều tán thán. 5. Không lo bị tổn hại. 6. Tiếng tốt được lưu bố. 7. Ở trong chúng được vô úy. 8. Tài, mạng, sắc, lực và an lạc biện tài đầy đủ. 9. Thường muốn bố thí. 10. Khi chết rồi được sanh lên cõi Trời. iii. Không tà hạnh: Nếu không tà hạnh thì được bốn món công đức, các người thiện trí thức đều tán-thán. 1. Sáu căn (mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý) đều được vẹn toàn. 2. Đoạn trừ hết những sự phiền não, quấy nhiễu. 3. Không ai dám xâm phạm vợ chồng con cái. 4. Được tiếng tốt, người đời khen ngợi. iv. Không nói dối: Nếu không vọng ngữ thì được 5 món công đức: 1. Miệng thường thơm sạch. 2. Thế gian và nhân thiên đều kính yêu. 3. Lời nói không lầm lộn và vui vẻ. 4. Trí tuệ thù thắng không ai hơn. 5. Được hưởng lạc thú như ý nguyện và ba nghiệp đều trong sạch. v. Không nói phân rẽ: Nếu không nói phân rẽ thì được: 1. Thân bền chắc, vì không ai hại được. 2. Quyến thuộc bền chắc, vì không ai chia rẽ được. 3. Đức tin bền chắc, vì không ai xoay chuyển được. 4. Pháp hạnh kiên cố. 5. Gặp thầy hiền bạn tốt. vi. Không nói lời thô ác: Nếu không nói thô ác, thời được tám món tịnh nghiệp: 1. Lời nói có độ lượng. 2. Lời nói có lợi ích. 3. Lời nói đúng chân lý. 4. Được ngôn từ tao nhã. 5. Lời nói được vâng nghe. 6. Lời nói được tin dùng. 7. Lời nói không thể chê được. 8. Lời nói ai cũng ưa thích. Nếu đem tám công đức ấy hồi hướng Phật quả về sau lúc thành Phật được phạm âm thanh tướng của Như Lai (âm thanh của Như Lai chuyển hóa đến tất cả chúng sanh đều thấu hiểu). vii. Không nói thêu dệt: Nếu không nói thêu dệt thời được ba món quyết định: 1. Được người trí thức yêu mến. 2. Có thể lấy chánh trí giải đáp các câu hỏi hợp với chánh lý. 3. Oai đức tột bực trong hàng nhân thiên. viii. Không tham dục: Nếu không tham dục thời được 4 món tự tại: 1. Ba nghiệp (thân, khẩu, ý) được tự-tại, vì nhân các căn đều đầy đủ. 2. Của cải không mất-mát, hay bị cướp-giựt. 3. Phúc đức tự-tại. 4. Những sự tốt đẹp sẽ đến với mình, mặc dù mình không mong ước. ix. Không giận hờn: Nếu không giận hờn thì được: 1. Không có tâm làm tổn não chúng sanh. 2. Không tâm giận hờn. 3. Không tâm tranh giành. 4. Tâm nhu hòa ngay thẳng. 5. Tâm từ-bi như Phật. 6. Thường làm lợi-ích yên ổn cho các chúng-sanh. 7. Thân tướng trang nghiêm, chúng sinh đều tôn kính. 8. Có đức nhẫn-nhục, được mau sanh lên cõi Phạm-Thiên. x. Không si mê: Nếu không tà kiến thời được: 1. Tâm hiểu biết chánh đáng, được gặp bạn hiền. 2. Tin sâu nhân quả, thà bỏ thân mạng chớ không làm ác. 3. Chỉ quy-y Phật, chứ không quy-y thiên thần và ngoại đạo. 4. Tâm được ngay thẳng, chánh-kiến. 5. Sanh lên cõi trời, khỏi bị đọa vào ba đường ác. 6. Phúc huệ khôn lường, thường tăng lên mãi. 7. Dứt hẳn đường tà, chăm tu đạo chánh. 8. Không lòng chấp ngã, bỏ hết ác nghiệp. 9. Yên ở nơi chánh kiến. 10. Khỏi bị nạn dữ. "Long Vương! tất cả nhân thiên đều nương 10 nghiệp lành này mà an lập; tất cả giác ngộ của Thanh Văn, Duyên Giác, tất cả Bồ tát hạnh và Phật pháp đều nương nơi 10 nghiệp lành này mà thành tựu, nên các người phải tu học." Ta-kiệt La-Long Vương và đại chúng nghe Phật nói kinh mười điều này rồi, tâm rất vui mừng, tín thọ và tu hành. LỜI NÓI PHỤ: Mười nghiệp lành, cũng như mười nghiệp dữ, đều do thân, khẩu, ý phát khởi ra. Nghiệp dữ ví như cỏ, nghiệp lành ví như lúa, đều mọc chung trên một đám ruộng. Cỏ thường làm chướng ngại lúa, không cho sanh trưởng tốt tươi. Nếu muốn lúa tốt để mãn mùa thu thập được nhiều, thì phải nhổ sạch cỏ. Bởi thế, muốn được nghiệp lành, thì cần phải dứt hẳn mười nghiệp dữ. Hàng-phục mười nghiệp dữ rồi, mỗi ngày cứ phát-triển nghiệp lành mãi, thì sẽ được bốn điều lợi ích sau này: 1. Cải tạo thân tâm: Thân tâm con người thường bị nghiệp-lực chi phối. Sự thực-hành mười nghiệp lành sẽ hoán cải thân tâm con người trở thành tốt đẹp. Ví dụ: như không sát sanh mà lại phóng sanh thì lòng hung ác sẽ đổi ra lòng từ-bi, sự thù-oán sẽ đổi ra thành ân nghĩa. 2. Cải tạo hoàn cảnh: Hoàn cảnh cũng như tấm gương lớn phản-ảnh tất cả những cử chỉ hành-động, đời sống của mỗi người. Nếu ta cười thì tấm gương cười lại; nếu ta khóc, tấm gương cũng khóc lại. Cũng thế, nếu ta làm các việc lành, giúp ích đồng loại, cứu vớt chúng-sanh thì hoàn-cảnh đối với ta sẽ trở thành cảnh-giới tốt đẹp. Chẳng hạn, khi ta không giận hờn, lại tu hạnh nhẫn-nhục, thì hoàn-cảnh không có sự đấu tranh giết hại, mà chỉ là sự tương thân tương ái. 3. Chánh nhân thiên giới: Tu Mười Nghiệp Thiện là gieo nhân tốt để đời sau gặt kết quả đẹp-đẽ là sanh lên cõi Trời, hưởng phước lạc đầy-đủ. 4. Căn bản Phật quả: Mười phương ba đời, các vị hiền thánh thoát khỏi sanh-tử, chứng quả vô-thượng, đều lấy mười nghiệp thiện làm căn bản; vì mười nghiệp lành này có công-năng ngăn ngừa các hành vi độc ác, làm cho ba nghiệp (Thân, Khẩu, Ý) được thanh tịnh, nhờ đó, con người mới thoát ly sanh tử, chứng quả Niết-bàn. Nếu đem mười nghiệp lành này hồi-hướng cho toàn thể chúng sanh thì sẽ được Phật-quả. Tóm lại, tu Mười Nghiệp Thiện thì trong đời hiện-tại thân tâm ta được cải thiện đẹp-đẽ, hoàn cảnh ta sống được sáng-sủa tươi vui, và trong tương-lai tránh khỏi đọa-lạc chốn tam-đồ, lại được hưởng phước báu cõi Nhân, Thiên và Niết-bàn.Vậy ước mong tất cả mọi người nên tu Mười Nghiệp Thiện để tạo hạnh phúc cho mình và cho tất cả chúng sanh |
Thich Quang Vu- Quang Vũ
- Tổng số bài gửi : 71
Join date : 05/06/2011
Age : 32
Đến từ : GĐPT Phước Hải
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết